Thời gian đầu, cây gạo phát triển tự nhiên và mọi người coi như là cây chung của cả làng. Tuy nhiên, một số người dân thường đi đẽo vỏ cây để về làm thuốc nên ông Xuân cho xây một bức tường lửng thấp bao chắn phần gốc cây gạo.
Phần gốc cây xù xì, có chu vi lớn hơn hai vòng tay người ôm. Các nhánh cây khỏe mạnh và bung nở vô vàn những chùm hoa lớn, đỏ rực.
Ông Xuân coi cây gạo như một thứ tài sản quý của gia đình và cộng đồng nên thường xuyên chú ý việc phòng, chống sâu bệnh để cho cây được trường tồn.

Mỗi buổi chiều người dân đi làm về qua sông, hoặc đi dạo quanh con đường này họ thường ghé vào ngồi nghỉ uống nước ngay dưới gốc cây gạo thân quen. Năm nay đặc biệt nhuận tháng hai âm lịch nên hoa gạo nở được lâu hơn, kéo dài thêm mùa xuân ở lại với đất trời.