Mối quan hệ của những đứa trẻ với một người bố luôn xa nhà như thế nào?
- Lúc bé tôi không được gần bố, bố lâu lâu mấy tháng mới về thăm nhà một lần cùng mấy chú trong đơn vị trên một chiếc xe commăngca. Có lần các chú hỏi “Cháu học lớp mấy rồi?”, thì bố quay sang hỏi chúng tôi “Thế con học lớp mấy?”. Bố không bao giờ xem kết quả học tập của chúng tôi, bố tin vào mẹ, chủ yếu bố dặn dò mẹ chăm sóc các con. Thời đấy chỉ học lên lớp là được, còn học là nghĩa vụ của trẻ con rồi nên người lớn không phải quan tâm nhiều đến kết quả học tập của trẻ con như bây giờ.
Từ khi chuyển ngành ra ngoài quân ngũ bố tôi rất ngại đi xa, bố tôi bảo “Bố đi suốt cả cuộc đời rồi, không muốn đâu xa cả”.
Sau này có lúc chúng tôi muốn đưa bố chơi đây đó hoặc đi lại TP.HCM bố cũng không đi. Bố bảo bố đã tiếp quản TP.HCM, đã biết rồi nên không muốn đi. Bố đã trải qua kháng chiến chống Pháp, tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ, sau đó kháng chiến chống Mỹ, rồi chiến tranh biên giới phía Bắc bố đã đi gần cả cuộc đời.
Với chúng tôi bố là người rất yêu quý các con. Bố tôi là người sống rất tình cảm. Bố rất hay viết thư cho mẹ. Tôi còn nhớ nhất kỷ niệm khi chúng tôi còn bé, bố viết thư về nhắc mẹ đưa chúng tôi đi chơi nhân dịp Quốc khánh 2/9. Bố bảo mẹ đưa chúng tôi lên Bờ Hồ, đi quảng trường Ba Đình. Từ gò Đống Đa lên bờ hồ là đi tàu điện, nếu không chỉ có đi bộ. Thường mẹ đưa chúng tôi đi, nhưng khi bận mẹ phải nhờ mấy bà chị họ các bác, các dì đưa chúng tôi đi. Mẹ tôi không bao giờ làm trái ý của bố. Có lần chúng tôi không kịp lên tàu, bác và các chị cho chúng tôi đi bằng xích lô. Khi ngồi trên xích lô tôi đã khóc toáng lên vì sợ các xe cứ lao vào giữa mặt mình. Đó là lần đầu tiên tôi đi xích lô. Ngày ấy tôi rất nhát.
Chị thừa hưởng hình thức của ai trong gia đình và ảnh hưởng tính cách nhiều nhất của ai?
- Thực ra tôi xấu nhất nhà, hồi nhỏ không được bố quý bằng chị gái vì chị tôi rất xinh, rất giống bố, mũi dọc dừa, còn tôi ngày nhỏ mũi tẹt dí.
Trong gia đình tôi giống mẹ rất nhiều về tính cách. Tôi học được ở mẹ nhiều thứ, nhưng tôi lại sống tình cảm giống bố. Mẹ dạy từ nhỏ và câu cửa miệng của mẹ là: “Là con gái thì phải biết cái này, vụng về thế thì sau lấy chồng gia đình nhà chồng người ta chửi cho mà nghe!”. Mẹ là người nghiêm khắc, có ý chí và có sự quyết tâm nhất định, vì mẹ là người quán xuyến tất cả các công việc trong họ nhà tôi.
Tôi còn ảnh hưởng từ bà ngoại vì được bà trông nom từ bé. Bà ngoại tôi là con gái làng Ngọc Hà, bà là người chỉn chu, hy sinh tất cả mọi thứ cho con cái trong nhà. Bà có 8 người con, chưa kể mấy người cháu coi như con nuôi trong nhà. Nhà tôi các cô dì chú bác khi chưa xây dựng gia đình đã có khoảng 12 người.
Mẹ tôi là cũng người giúp bà ngoại chăm sóc việc đại sự cho toàn thể gia đình họ tộc. Mẹ đẹp hơn tôi, tôi về hình thức có lẽ giống bà ngoại. Bà cũng tin tưởng tôi vì tôi là người nghiêm túc từ nhỏ. Bà dạy tôi làm cỗ, bảo tôi như thế nào là tôi răm rắp.